Thực chất Bảo tàng Cung điện Quốc gia ở Đài Loan này có cùng một nguồn gốc với Bảo tàng Cung điện Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh của Trung Quốc. Những bảo vật và đồ có giá trị dưới các triều đại phong kiến Trung Hoa đã được chia làm hai, là kết quả của cuộc Nội chiến Trung Quốc phân Trung Quốc thành hai Trung Hoa Dân Quốc và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa . Trong tiếng Anh, Bảo tàng tại Đài Bắc được phân biệt với hình thể của nó ở Bắc Kinh bởi bổ sung thêm "Quốc gia". Còn ở Trung Quốc, bảo tàng tại Đài Bắc còn có tên là "Đài Bắc Cố Cung" và ở Bắc Kinh còn có tên là "Bắc Kinh Cố Cung" .
Vào ngày 10 tháng 10 năm 1925, Bảo tàng Cung điện Quốc gia Trung Quốc được ra đời như là một phần của Bảo tàng Cung điện Bắc Kinh trong Tử Cấm Thành, ngay sau khi vua Phổ Nghi, hoàng đế cuối cùng của Trung Quốc bị Quân phiệt Phùng Ngọc Tường trục xuất khỏi Tử Cấm Thành. Các bài viết được lưu giữ trong bảo tàng là các vật có giá trị của Hoàng gia trước kia.
Năm 1931, sau Sự kiện Phụng Thiên, Tưởng Giới Thạch đã ra chỉ thị cho bảo tàng chuẩn bị di rời những hiện vật có giá trị nhất ra khỏi thành phố để chúng không bị quân đội Nhật hoàng đánh cướp. Do vậy, từ 6 tháng 2 - 15 tháng 5 năm 1933, 13.491 thùng hiện vật của Bảo tàng Cung điện và 6.066 thùng khác từ Văn phòng Triển lãm hiện vật cổ đại tại Di Hòa Viên và Quốc tử giám đã phân thành 5 đợt chuyển đến Thượng Hải. Vào năm 1936, những hiện vật đã được chuyển đến Nam Kinh sau khi việc tạo dựng kho lưu trữ Cung Triều Thiên hoàn tất. Vào thời điểm quân đội Đế quốc Nhật Bản đánh chiếm lãnh thổ Trung Quốc trong Chiến tranh Trung-Nhật, các bộ sưu tập đã được chuyển sang phía tây qua ba tuyến đường đến một số nơi bao gồm An Thuận và Lạc Sơn cho đến khi Nhật Bản đầu hàng năm 1945. Năm 1947, nó đã được chuyển trở lại nhà kho tại Nam Kinh.
Vào ngày 10 tháng 10 năm 1925, Bảo tàng Cung điện Quốc gia Trung Quốc được ra đời như là một phần của Bảo tàng Cung điện Bắc Kinh trong Tử Cấm Thành, ngay sau khi vua Phổ Nghi, hoàng đế cuối cùng của Trung Quốc bị Quân phiệt Phùng Ngọc Tường trục xuất khỏi Tử Cấm Thành. Các bài viết được lưu giữ trong bảo tàng là các vật có giá trị của Hoàng gia trước kia.
Năm 1931, sau Sự kiện Phụng Thiên, Tưởng Giới Thạch đã ra chỉ thị cho bảo tàng chuẩn bị di rời những hiện vật có giá trị nhất ra khỏi thành phố để chúng không bị quân đội Nhật hoàng đánh cướp. Do vậy, từ 6 tháng 2 - 15 tháng 5 năm 1933, 13.491 thùng hiện vật của Bảo tàng Cung điện và 6.066 thùng khác từ Văn phòng Triển lãm hiện vật cổ đại tại Di Hòa Viên và Quốc tử giám đã phân thành 5 đợt chuyển đến Thượng Hải. Vào năm 1936, những hiện vật đã được chuyển đến Nam Kinh sau khi việc tạo dựng kho lưu trữ Cung Triều Thiên hoàn tất. Vào thời điểm quân đội Đế quốc Nhật Bản đánh chiếm lãnh thổ Trung Quốc trong Chiến tranh Trung-Nhật, các bộ sưu tập đã được chuyển sang phía tây qua ba tuyến đường đến một số nơi bao gồm An Thuận và Lạc Sơn cho đến khi Nhật Bản đầu hàng năm 1945. Năm 1947, nó đã được chuyển trở lại nhà kho tại Nam Kinh.
Những đồ tạo tác Trung Quốc có từ thời nhà Đường và Tống, một số thuộc thời kỳ của Hoàng đế Tống Chân Tông, được khai quật và đã rơi tay của Quốc Dân Đảng Mã Hồng Quỳ, người đã từ chối công bố công khai kết quả. Các hiện vật triều đại nhà Đường bao gồm móng tay vàng và nhạc cụ được làm từ các kim loại. Phải cho đến sau khi gần qua đời, Mã mới bảo vợ từ Mỹ đi về Đài Loan vào năm 1971 để mang lại những đồ vật để Tưởng Giới Thạch, người đã đưa lại các hiện vật cho Bảo tàng Cung điện Quốc gia.
Do vậy, khách du lịch Trung Quốc ghé thăm nơi đây sẽ được chứng kiến một quá trình Trung Hoa bằng hiện vật rất sống động và đầy ý nghĩa. Đừng quên ghé thăm nơi này nhé!